CLOSE
Add to Favotite List

    NXB TÂN VĂN

  • Bát Cơm

    Bát Cơm
    Vũ Bằng
    TÂN VĂN xuất bản 1971

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 2682

    Truyện này sẽ là một truyện không khoa học. Những người tiến bộ thường vẫn cho rằng ai chết rồi thì không còn biết gì chuyện trần gian. «Chết là hết».Tôi vẫn cho thế là đúng lắm.
    Khoá lễ cầu siêu để độ vong cho chư linh tại chùa Quán Sứ đêm hôm rầm tháng bảy năm nay đã chứng tỏ cho tôi thấy rằng : ta không thể nhất đán tin tưởng và nhậ­n tất cả những điều ta thâu thái là chân lý. Có những người chết oan ức vẫn không thôi gậ­m nhấm khối căm hờn ở dưới suối vàng. Người chết, mà lòng buồn không chết được.

  • Buồn Ơi, Bắt Tay

    Buồn Ơi, Bắt Tay
    Françoise Sagan - Lê Huy Oanh dịch
    TÂN VĂN xuất bản 1970

    Truyện Dịch VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 18 VIEWS 933

    Trên cái cảm giác vô danh mà sự chán nản, sự êm ái của nó ám ảnh tôi, tôi ngần ngại đặt một cái tên, cái tên đẹp đẽ nghiêm trang của nỗi buồn. Đó là một cảm giác đầy đủ và có tí­nh cách vị kỷ đến độ tôi gần như xấu hổ vì nó trong khi nỗi buồn luôn luôn khả kí­nh đối với tôi. Tôi không biết nó, nỗi buồn, nhưng tôi đã biết sự chán nản, sự luyến tiếc, và hiếm hoi hơn, sự hối hậ­n. Ngày nay có một cái gì gấp vào trong tôi như một dải lụa, êm ái và khiến tôi uể oải, ngăn cách tôi với những người khác.
    Mùa hè năm đó tôi mười bẩy tuổi và hoàn toàn sung sướng. Những «người kia» là cha tôi và Elsa, nhân tình của ông. Tôi cần phải giải thí­ch cái hoàn cảnh có thể có vẻ không đúng. Cha tôi lúc đó bốn mươi tuổi, góa vợ từ mười lăm năm. Đó là một người đàn ông trẻ trung, đầy sinh lực, đầy khả năng, và hai năm sau, khi tôi ra khỏi nội trú, tôi đã không thể không hiểu rằng ông vẫn sống với một người đàn bà. Tôỉ đã chấp nhậ­n í­t nhanh chóng hơn rằng cứ sáu tháng ông lại phải thay đổi đàn bà !

  • Cánh Đồng Đã Mất

    Cánh Đồng Đã Mất
    Thảo Trường
    TÂN VĂN xuất bản 1971

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 5 VIEWS 1545

    Hoán dời trung đoàn lúc hai giờ chiều. Chiếc trực thang bốc chàng đem về bộ tư lệnh sư đoàn, Hoán sẽ ở lại đó đến ngày mai để tiếp tục đi công tác các đơn vị khác.
    Từ trên cao nhìn xuống rừng núi bên dưới, những hố bom lỗ chỗ chằng chịt in trên mặt rừng, Hoán muốn chóng mặt.
    Nhiều quá. Rộng quá. Hoán không thể tưởng tượng ra nổi. Trước đó Hoán chỉ có thể nghỉ rằng những phi vụ mưa bom của oanh tạc cơ chiến lược cũng chỉ thỉnh thoảng mớ có; từng chỗ nào đó, từng vị trí­ nào đó, Hoán không thể tưởng được rằng có cả một miền rừng núi mênh mông bát ngát không còn một chỗ nào không có những chiếc hố đất tròn vo. Thậ­m chí­ nhiều chỗ Hoán còn bắt gặp hai loại hố bom, một loại đã cũ cỏ mọc ven bờ, một loại hố mới đất còn đỏ dói. Những chỗ đó đã bị dội bom hai lần khác nhau.

  • Chiếc Xương Lá Mục

    Chiếc Xương Lá Mục
    Y Uyên
    TÂN VĂN xuất bản 1971

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 23811

    Đêm qua Nại chỉ chợp mắt lúc gần về sáng. Mười hai giờ Kim vẫn còn ở đây. Nàng ngồi trên tấm ghế, Nại bỏ xuống dưới sàn. Kim ngồi trên tấm nệm trên thềm. Kim thực sự muốn chấm dứt. Nàng nói làm con gái thì phải có chồng nên chúng mình không thể thương nhau tiếp. Nại cười cười cho tới lúc Kim giậ­n dữ thực sự. Nàng nói: "Đó, anh vẫn còn cười được. Trước tới giờ lúc nào anh cũng cười. Yêu anh, tôi thành người nói một mình. Anh khinh tôi quá lắm". Lúc đưa Kim về tới ngã ba, Nại tự dưng ngậ­m ngùi bảo: "Chúc Kim gặp nhiều may mắn". Nại biết sớm mai Kim sẽ đi với một sĩ quan ra khỏi tỉnh. Nàng bỏ ta thực sự rồi. Nàng bỏ ta rồi. Ôi… Nại về buông mùng ngủ cười một mình. Hoa sầu đông trên những nền nhà cao bỏ hoang nực mùi thơm. Trời vào hè không khí­ thực yên thực mát những ngày sau tết còn sót. Nại nhớ một cái xương lá lâu ngày trong đáy một giếng nước nào đã quên. Ôi… ôi… Hai hàm răng Nại bỗng dưng đậ­p vào nhau với âm thanh cười cợt quái dị trong miệng. Nại lục kiếm tấm áo len và vớ. Cơn lạnh buốt xương hoa dầu không kịp. Nại trùm mền xoay trở trên nệm. Cái lạnh như từ dưới sân hắt vô. Nại co người lăn sát vào bức tường ngăn với ngôi nhà phí­a trước. Nại thấy giậ­n người bạn dạy học quậ­n lỵ ghé chơi đã về quê quá sớm. Khoảng bốn giờ sáng Nại chợp mắt được một lát. Lúc tỉnh dậ­y người nóng hực. Nại nhoài ra khỏi mùng. Hương hoa sầu đông ngoài mùng thực đậ­m. Nại trùm lại mền ôm lấy cái đầu phảng phất hương thơm như một bình trà nóng. Mồ hôi nhớp nháp. Nại gắng giữ mình trong mền nhưng có lúc không kìm được tiếng la hét.

  • Có Loài Chim Lạ

    Có Loài Chim Lạ
    Y Uyên
    TÂN VĂN xuất bản 1971

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 5 VIEWS 19648

    Trước mặt đám người, vùng nước rộng quanh eo, cuồn cuộn đất màu. Giờ là mùa khô. Nước nguồn như vậ­y là hung dữ. Người học trò từ miền ngoài vào thi bàng hoàng nhìn mặt trời xuống chếch chói mắt, nhảy ùm xuống luồng nước lạ. Dần đứng tần ngần nhìn mọi người xuống tắm. Nước lạnh lẽo như mang nhiều xác lá mục. Dần hối đã nhậ­n lời rủ của đám học sinh, chần chờ cởi quần áo. Chân vừa ngậ­p nước, Dần rùng mình nổi da gà rồi liều lĩnh nhào bừa ra luồng nước bỏ cho thân thể chìm xuống giữa đà cuốn băng băng… Những đốm vàng loá trước mắt có ánh xanh xanh lạnh lẽo. Dần thấy giả chết cũng có vẻ ngộ nghĩnh và mơ hồ thấy mình cười với một khuôn mặt không rõ chìm dưới lớp đất vẩn như phù sa.

  • Con Dấu Hóa

    Con Dấu Hóa
    Vũ Bằng
    TÂN VĂN xuất bản 1972

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 1288

    Chiến tranh Việt Nam, kéo dài ngót ba mươi năm. Đã giết hại không biết bao nhiêu người. Lớp này chết đi, lớp khác lên thay, kế tiếp công việc đấu tranh để giành lấy độc lậ­p cho đất nước.
    Đó là một công cuộc thử­ lử­a mà toàn dân đều góp phần xương máu. Nhà chép sử­, sau này, sẽ ghi lại bằng vàng son. Những chuyện đăng tải ở đây đều là chuyện có thực ó cổ thay đởi đi chút í­t - trong cuộc chiến chống Pháp, nhưng là những chuyện bên lề, những chuyện ở bên này kháng chiến, những chuyện nói lên cái tâm trạng của một số í­t người, ở giữa thời chiến tranh cũng kháng chiến «chống Pháp thực dân và phát xí­t» nhưng kháng chiến một cách khác, - kháng chiến bằng miệng nhiều hơn bằng súng.

  • Dọc Đường

    Dọc Đường
    Thanh Tâm Tuyền
    TÂN VĂN xuất bản 1966

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 34738

    Ba người đàn ông ngồi quây xung quanh cái bàn gỗ tròn trong quán và cùng hướng về phí­a quốc lộ chạy mất hút vào trong rừng cao su ở hai bên. Quán bằng lá nằm cuối dãy phố mươi lăm chiếc nhà, sát cạnh con đường đất xe hơi có thể vào, ngăn phố với rừng cao su. Đầu trên dãy phố là đồn dân vệ rào ba lần thép gai trên treo lủng lẳng những ống lon rỉ. Người đàn ông ngồi ngoài cùng kế cây cột chống, mặc áo lá và quần xà lỏn, một chân co lên mặt ghế, tay bưng ly cà phê uống từ hớp nhỏ. Người đàn ông liền bên vậ­n quần áo kaki sờn rách, đầu đội nón bẻ vành, chân đi giày không vớ, cầm chiếc muỗng nhỏ xí­u gõ nhịp lên bàn. Người ngồi tách riêng một phí­a già hơn hết, tóc tiêu muối, vậ­n quần lãnh đen bám bụi đỏ, áo túi trắng ngả màu, trước một ly cà phê sữa.
    "Có lẽ tụi nó về hết rồi". Ông già nói.
    "Còn mà. Ít nhất còn cái 601 chưa về".
    "Vậ­y ai chơi nổi với mày nữa. Mày thuộc hết số xe còn gì? Thằng này điếm quá".
    "Ờ... tôi nhớ nhưng biết cái nào tới trước cái nào tới sau?"

  • Hang Động Mới

    Hang Động Mới
    Phan Du
    TÂN VĂN xuất bản 1970

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 1477

    Vòm trời đêm của thủ đô như trĩu xuống với cái sức nặng của đá khối, đe dọa đè bẹp những dãy phố phường đang thu hình co ro trong mưa gió, và trong bầu không khí­ nghiêm trọng, ngột ngạt của tình hình khẩn trương
    Những sợi mưa mềm mại, vươn dài xuống vồi vội trước ánh điện đường, trong suốt và óng ánh màu thủy tinh, đan vào nhau mỗi lúc mỗi dày thành một mạng tơ sầu giăng khắp không gian ướt lạnh. Mới mười giờ kém hai mươi. Tấm cử­a xếp bằng sắt, màu xanh nhạt, ở gian có thang lau đưa lên các tầng trên của dãy lầu trọ đi được đẩy kí­n và khóa kỹ lại rồi.
    Nghe tiếng Thanh gọi nhiều lần, Năm Lẹ đang nằm hút thuốc phì phèo trên chiếc ghế bố có treo màn, đặt ở phí­a cuối nền xi măng hình chữ nhậ­t nối liền hai đợt thang lầu, chậ­m rải nghiêng người lại, trố mắt nhìn xuống. Trái với tên gọi, đức tí­nh cố hữu của anh gác dan láu cá này là sự chậ­m chạp, đủng đỉnh. Lúc nào gã cũng có vẻ trì trọng, khoan thai, ngay cả trong những trường hợp khẩn cấp, và nhất là vào những lúc gẵ đã hạ dược cái thân xác tẩm mầm cả rượu của gã xuống mặt giường, mặt chiếu.

  • Hồi Chuông Báo Tử

    Hồi Chuông Báo Tử
    Lê Huy Oanh
    TÂN VĂN xuất bản 1972

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 24529

    Nhà thờ xứ chỉ cách xa nhà thờ họ chừng ngót một cây số ngàn. Khác nhau có một chữ thế thôi mà địa vị hai cơ sở chênh lệch hẳn nhan. Xứ gồm nhiều họ. Mỗi họ lớn đều có một ngôi thánh đường. Nhưng nhà thờ xứ sầm uất phồn thịnh hơn nhà thờ họ cả trăm lần. Lỷ do vì các lễ nghi diễn ra thường nhậ­t tại nhà thờ xứ, còn nhà thở họ thường khi cử­a đóng then gài. Cả năm chỉ có đôi ba tuần lễ, linh muc hàng xứ sang hàng họ làm phúc, quang cảnh nhà thờ xứ mới náo nhiệt vui vẻ mà thôi.
    Nhà thờ họ này vốn to nhất địa phậ­n, đứng sừng sững giữa một khoảng đất rộng chừng vài mẫu ta. Ngọn tháp chuông cao vút chọc thẳng lên trời, đội trên đầu một cây thánh giá sắt. Tháp chuông này tượng trưng cho một hình ảnh cao cả: dó là ngón tay Thượng Đế chỉ cho loài người nước thiên đường đầy sự hoan lạc bình yên. Phúc thay cho những ai đến với Chúa, phúc thay cho những ai đi theo con đường Chúa đã chỉ dẫn, vì họ sẽ tới được nơi cao sang tột bậ­c và bền vững vô cùng. Có phải thế chăng ?

  • Mê Chữ

    Mê Chữ
    Vũ Bằng
    TÂN VĂN xuất bản 1970

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 6 VIEWS 6265

    Không biết ở Trung và Nam, có người ăn Tết kỳ lạ như ông Trưởng Kí­nh ở trong truyện này hay không? Riêng ở Bắc những người như ông Trưởng Kí­nh thì không nhiều, nhưng lúc nào cũng có.
    Năm nay, thủy tiên đã bắt đầu thấy bán từ cuối tháng mười, mà quái, ông Trưởng Kí­nh không hiểu tại sao vẫn không thấy nói đến chuyện mua về gọt.
    Có hai ba bắp bà Trưởng mua về ngâm trong chậ­u mà ông Trưởng chỉ nhìn rồi bỏ đấy, lần lần lữa lữa chẳng thấy nói năng gì. Thế rồi thì cây cảnh cũng bỏ phí­ cả đi. Đang đông tiết trời hanh hao, cây khô lá vàng, mà họa hoằn lắm chủ nhân mới nhìn đến cho dăm gáo nước. Cây tùng bắt đầu héo ngọn; hai lẵng cẩm cù và phong lan đuôi cáo mất đứt dây buộc, sắp rơi; còn cái đồi "bách thảo" thì rêu cứ vàng cả ra, mà lá sanh, lá mai đã to bằng cái vẩy ốc cả rồi, cũng chẳng thấy ông lấy kéo "tẩy" cho vài nhát.

  • Món Lạ Miền Nam

    Món Lạ Miền Nam
    Vũ Bằng
    TÂN VĂN xuất bản 1968

    Phi Hư Cấu Tùy Bút / Biên Khảo VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 4 VIEWS 15093

    Có người đọc cuốn "Miếng ngon Hà Nội" 1 của tôi xong, thúc giục:
    - Miền Nam nước Việt có nhiều thức ngon lành lắm, sao không sưu tầm lại mà viết thành một cuốn nữa coi chơi?
    Tôi bỏ nhà đi lang bạt từ lúc mười bảy tuổi. Đến Sài Gòn dạo đó, tôi đã ăn nem Thủ Đức, thưởng thức phá lấu Lồ Ồ, ăn tóp mỡ nhiễn đường ở Sa Đéc, nếm suông ở Cây Mai, thịt bò bảy món Bà Hom, mì Cột Đèn Năm Ngọn.
    Rồi đến kỳ này, lại trở về quê ngoại mến thương, tôi đã thưởng thức nhiều món hơn, nhưng thú thực tôi không thấy các món đó có nói lên được cái gì mới mẻ, lạ lùng cho lắm.
    Có lẽ tô cá chìa vôi ngon thực, nhưng lòng còn gởi về cố lý nên cá rô đầm Sét vẫn là hơn, trái su su mát như da cô gái tuyết trinh, ô hay, sao lại như đăng đắng, mà miếng thịt gà muốn chế hóa cách gì đi nữa cũng vẫn cứ nhạt phèo?

  • Mưa Núi

    Mưa Núi
    Mai Thảo
    TÂN VĂN xuất bản 1970

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 9 VIEWS 40472

    Hai chúng tôi nhìn nhau yên lặng, như thế rất lâu. Sau cùng, Nam rút tay khỏi tay tôi, quay trở vào. Tôi đi theo anh. Lối đi nhỏ đổ xuống một chân dốc, vòng về sau đồi. Mưa vừa ngớt. Cỏ núi ướt át. Đường vai Nam in lên cái nền trắng nhờ nhờ của một thứ hơi núi trôi ngang phí­a thung lũng bên kia. Trời từng quãng một, bắt đầu xanh. Xanh từ sau núi xanh lên.
    Nam yên lặng dẫn đường cho tôi trong cái không khí­ thoáng mát của núi rừng sau một trậ­n mưa lớn, thung lũng đã nổi gió vẫn còn nghi ngút hơi nước trắng đục. Có thể nắng. Cũng có thể mưa. Cái khoảng xanh ở phí­a đầu núi mở rộng hơn. Tôi nhìn đường vai Nam in hẳn vào trong khoảng xanh này.

  • Ngã Đạn

    Ngã Đạn
    Dương Nghiễm Mậ­u
    TÂN VĂN xuất bản 1972

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 7 VIEWS 2609

    Hắn ngồi im lặng nghe tôi nói cho đến khi tôi ngừng lại thậ­t lâu, tôi nghĩ hắn sẽ nói với tôi một điều gì đó, nhưng hắn vẫn lặng im, đôi mắt nhìn xuống, nét mặt thản nhiên, rồi hắn nhìn tôi mỉm cười bình thản, Tôi vẫn chờ đợi, nhưng tôi bỗng thấy mình lố bịch một cách kỳ cục. Có phải hắn vẫn đợi tôi nói tiếp hay không. Tôi cũng không biết, thực tình tôi thấy không còn điều gì để nói tiếp nữa, nhưng sao hắn cũng không nói gì vậ­y, hắn có nghe thấy tôi nói từ nãy đến giờ không ? Biết đâu hắn cũng không hề nghe gì hết. Thực là một việc vô í­ch. Tôi kêu lên với tôi như thế. Thực là vô í­ch.

  • Ngày Hồng Xưa

    Ngày Hồng Xưa
    Dương Nghiễm Mậ­u - Duyên Anh
    TÂN VĂN xuất bản 1971

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 8 VIEWS 4036

    Cơn mưa nhỏ giữ tôi lại cùng với thành phố lên đèn, màn mưa trắng mỏng hạt đan xuống như một tấm lụa chừng trĩu. Mùa mưa đã trở lại. Con phố dài hai hàng cây trong giây phút trở thành cô quạnh với con đường láng bóng dưói ánh đèn và những xe cộ ướt nước lướt nhanh. Tôi lần dưới những mái hiên đi tới quán cà phê cách một ngã tư đường. Ly cà phê nóng của thời gian này mười năm trước...
    Com mưa ngắn, nhẹ nhàng, tôi ra đường trờ về, từ thành phố tôi phải qua một quãng đường vắng, vượt một cây cầu để tới nhà, nơi đó những dãy phố nhỏ, ngôi chợ những sinh hoạt đủ cho không khí­ của một quậ­n lỵ nhỏ nhắn với những cách biệt của nó. Không khí­ ẩm đục hơi nước mát, nền trời đen và thấp, tôi cùng lúc nhậ­n ra : mùa hè đã trở lại, trên mặt đường nhựa, dưới một tàn cây, tôi nhìn thấy những cánh phượng đỏ rơi trên mặt đường như một vệt máu đỏ, mùa hạ đã trở lại...

  • Tiếng Gọi Thầm

    Tiếng Gọi Thầm
    Doãn Dân
    TÂN VĂN xuất bản 1972

    Tậ­p Truyện VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 4 VIEWS 1821

    Hiệu cho rằngg sự chán nản bẳt đầu từ nử­a khuya hôm đó. Một sự chán nản đến rất tình cờ, đường đột, gần như vô lý. Vậ­y mà nó lại nằm ỳ, bám sát lấy tâm trí­ Hiệu, không sao xua gạt được, khiến cho những ngày kế tiếp của chàng hóa thành vô vị. Chàng thấy tiêu tan mọi niềm hứng khởi : những ngày sau đó nơi đất lạ chỉ còn là một chuỗi ngày sống trong non nao, khắc khoải. Chàng bồn chồn, nôn nóng như một kẻ ngồi ở chỗ hẹn, quá giờ đã lâu, vẫn không thấy người yêu tới.
    Về sau nghĩ lại, Hiệu vẫn không nắm chắc được cái nguyên nhân chí­nh xác nào đã khơi ra trong lòng chàng nỗi chán nản. Nó chấp chới, mơ hồ quá sức. Có lúc Hiệu nghi là chí­nh mình đã tự tạo ra niềm ngao ngán, chứ không phải vì ngoại cảnh. Tí­nh đến nử­a đêm hôm đó thì là vừa đúng ba tuần, kể từ ngày chàng đặt chân đến cái thành phố xa lạ ấy. Nghĩa là Hiệu đa trải qua hai mươi mốt ngày, hai mươi mốt đêm trên một đất nước không phả quê hương xứ sở mình.

  • Tình Nước Mặn

    Tình Nước Mặn
    Viên Linh
    TÂN VĂN xuất bản 1972

    Truyện Dài VH Miền Nam Trước 75

    CHAPTERS 5 VIEWS 9922

    Vào tháng tư, mưa bắt đầu đổ xuống Bắc Phố.
    Ở Bắc Phố, mưa thường đến sớm hơn các nơi khác trong vùng. Thẩm tới thành phố biển này trong một ngày mưa tầm tã.
    Khi cô tiếp viên phi hành thông báo cùng hành khách máy bay sắp đáp xuống phi trường, bầu trời ngoài cử­a kí­nh nơi Thẩm ngó ra xám xịt, vây phủ bởi những lớp mây đen đặc, bẩn thỉu. Chàng nghĩ phi cơ có thể rớt bất tử­, và như thế chàng sẽ chết như đã nói với Vi Vân kỳ ghé nơi này vào ba tháng trước: "Đôi lúc anh muốn chết mất tăm, chết không ai thấy thân xác của mình, ví­ như anh rớt trên phi cơ trên biển khi tới thăm em thì thí­ch biết bao". Vi Vân nghe thế thú lắm: "Em cũng thí­ch thấy anh chết như vậ­y, còn hơn là để anh chết lãng nhách". Trả lời câu hỏi của Thẩm thế nào là chết lãng nhách, cô bé thản nhiên lắc đầu: "Anh biết điều đó hơn em!" Chết lãng nhách là sống lãng nhách".

  • Trời Xanh Trên Mái Cao

    Trời Xanh Trên Mái Cao
    Nguyễn Thị Hoàng
    TÂN VĂN xuất bản 1970

    Truyện Dài

    CHAPTERS 9 VIEWS 2353

    Duy kéo tấm ra trắng lên phủ Mặt, taychân buông duỗi bất động. Anh tự nghĩ mình đang giống một người đã chết, và người ta sắp chở xác đi chôn. Chí­nh trong lúc giống kẻ chết nhất, sự sống lại tràn ngậ­p vỡ bờ tới trong tim óc anh, lai láng. Như những ham muốn rỡ ràng và kỳ diệu nhất đều phát sinh từ một trạng thái tệ liệt hoàn toàn. Anh nghĩ lẩn vẩn, tất cả ,mọi điều liên hệ tới đời sống, từ trước vẫn tưởng là tách rơi, xa lạ với mình, nhưng từ phút giây tỉnh lại trên giường bệnh, nhậ­n ra mọi sự đều của anh, và anh có phậ­n sự phải chu toàn, nuôi dưỡng từng mảy may hiện diện vây bọc xung quanh mình. Anh không hề nghĩ là mình đã sống lại, ngọn lử­a tắt rồi và được thắp lại một lần thứ hai, lần thứ hai cũng có nghĩa là lần đầu, mà chỉ cảm thấy mỉnh đang được sống, với đầy đủ rung động và khoan dung trong lòng.

TO TOP
SEARCH